Chú ý: Chào mừng bạn đến với nắng mới yêu thương!

Tháng 8-Nơi Nào Ta Có Hẹn Với Yêu Thương?

Tháng 8-Nơi Nào Ta Có Hẹn Với Yêu Thương?

Lượt xem: 1950
Chọn ngôn ngữ:

Rảo bước chậm rãi trên con phố nhỏ thân quen thường ngày, hít thở từng nhịp thật sâu để cảm nhận hương vị thoang thoảng, dịu ngọt của tiết trời vào những ngày chớm thu - Tháng 8 cứ nhẹ nhàng, lặng lẽ sang như vậy. Từng cơn gió hiu hiu, dìu dịu mang chút cảm giác mát lành của tiết trời đầu thu... Nắng cuối hạ đã dần bớt oi nồng, chói chang, gắt gao hơn.

Phố vào thu

Tháng 8, đường phố bớt tấp nập hơn, dòng người như chầm chậm và nhẹ nhàng hơn, chẳng hối hả như mùa hạ, cũng chẳng lạnh lẽo như mùa đông. Phố xá trầm tĩnh lạ, bước chân người bộ hành cũng khoan thai, bình tĩnh giữa biết bao những vội vã thường nhật. 

Lặng ngắm sắc màu biến đổi kỳ diệu của những chiếc lá xanh dần dần ngả sang vàng, lắng nghe những thanh âm trong trẻo của gió thu khe khẽ, mơn man "trêu đùa" trên từng bông hoa, ngọn cỏ, và cả những chú chim tinh nghịch líu lo trên những cành cây cổ thụ ven đường, bỗng thấy ùa về biết bao cảm giác lâng lâng, xao xuyến có chút gì đó thật lạ...Chào nhé! Chào tháng Tám - chào những cảm xúc mơn man, dịu dàng... mà đong đầy yêu thương và yên bình. Bất giác ta thấy tim mình xao xuyến, bồi hồi bởi những điều xung quanh, thấy yêu thương len lỏi, thấy muốn được bao dung và tha thứ. Tự đặt tay lên lồng ngực, lắng nghe nhịp đập của trái tim và tự hỏi: Tháng Tám ơi! Nơi nào ta có hẹn với yêu thương?

lá mùa thu

Tạm dừng chân, ghé qua một quá cafe nhỏ nơi góc phố thân thương, gọi cho mình một cốc cà phê Capuchino... Khẽ nhắm mắt, chậm rãi tận hưởng hương vị nồng nàn và ngọt ngào của Capuchino, trái tim lại càng đong đầy thêm những xúc cảm xuyến xao, bồi hồi khó tả khi mùa thu về...Tháng 8 về, người ta chờ đợi những cuộc hẹn bên quán cafe nhỏ với những câu chuyện vu vơ. Tiếng dương cầm vọng lại bên ô cửa làm cho trái tim thêm chùng chình xao động. Khúc giao mùa da diết, luyến lưu dễ làm người ta nhớ về những kỷ niệm vui buồn, những tháng ngày xưa cũ giờ chỉ còn trong ký ức của một thời.

Quán cafe Capuchino

Tháng 8, những ngày chớm thu, làm cho lòng người có chút buồn, chút vấn vương đâu đó. Một chút vấn vương nhẹ nhàng như những đám mây lãng đãng trên bầu trời rồi vụt biến thành những cơn mưa nhè nhẹ. Cơn mưa không đủ làm ướt áo, nhưng cũng đủ làm vương trên tóc ai những giọt nước như những giọt sương mai. Bất chợt thấy những gánh hoa ngập tràn màu tím biếc của thạch thảo thấm đượm sắc hương dịu dàng, duyên dáng của mùa thu vào một sớm mai khi rảo bước thật chậm trên con phố nhỏ quen thuộc, lòng lại càng thêm bồi hồi, xao động và cảm thấy được yêu thương. Thạch thảo chẳng nồng nàn như hoa sữa, chẳng rực rỡ như dã quỳ. Thạch thảo nhỏ nhắn mang chút dư vị buồn man mác làm không ai nỡ cất bước đi. Những nhành thạch thảo tím biếc như chất chứa những lời yêu thương thầm lặng, còn bỏ ngỏ ở trong tim, một sự trầm tư, lắng đọng nhưng không hề ủy mị mà vẫn vươn lên tô đẹp cho đời.

Hoa Thạch Thảo

Cảm ơn tháng 8, cảm ơn mùa thu đã cho ta có những khoảnh khắc để càng thêm trân trọng, thấu hiểu và thương yêu chính mình. Cho ta những phút giây để tiếp tục nồng cháy hết mình với những ước ao, đam mê ở phía trước, những suy tư, khát vọng về những điều trong tương lai. Cho ta khát khao yêu thương, được yêu thương và tìm thấy hạnh phúc bé nhỏ của riêng mình.

Con đường mùa thu

 

 


Bình luận

Thể loại

Thống kê truy cập

Hiển Thị từ 18:00 ngày 27/03/2020 đến nayTruy cập