Hà Nội vào tháng mười như một cô gái e ấp, dịu dàng trong tà áo lụa mỏng manh. Thành phố khoác lên mình tấm áo mới với những sắc màu trầm ấm của mùa thu. Và đâu đâu cũng tràn ngập hương hoa sữa nồng nàn, quyến rũ....
“Tháng bảy mùa thu lá rụng vàng Ấy mùa báo hiếu đón Vu Lan Bâng khuâng nhớ đến ân sinh dưỡng Thổn thức tâm con ngấn lệ tràn.” ...
Tháng 12 – tháng cuối cùng của một năm – cũng là tháng mang lại nhiều cảm xúc nhất cho con người… Đó là cảm giác hối hả, bận rộn của một năm sắp qua xen lẫn cùng niềm háo hức, vui sướng khi sắp chào đón một năm mới. ...
Không đơn thuần chỉ là Tết thiếu nhi, Rằm tháng Tám hằng năm trong tâm tưởng người Việt còn là ngày của đoàn viên, sum họp...
Có một nghề được gọi là lương cao với tất cả những hy sinh thầm lặng và cống hiến cả thanh xuân cho bình yên Tổ Quốc......
Tình yêu của mẹ dành cho con luôn bao la như biển cả và không cần con phải đền đáp - Nhân ngày Lễ của Mẹ, kính chúc mẹ của tôi và tất cả các bà mẹ trên nhân gian này luôn hiền hòa, xinh đẹp, mạnh khỏe và hạnh phúc, an vui......
Những người chiến sĩ áo trắng của nhân dân gói gém và giấu kín trong tim, để tiếp tục kiên cường đứng vững trong cuộc chiến Covid chưa biết ngày nào kết thúc. Những hy sinh thầm lặng ấy chỉ người trong cuộc mới hiểu…...
Có lẽ cái cảm giác hồi hộp, háo hức chờ đón khoảnh khắc khi đồng hồ điểm đúng 12 giờ báo hiệu thời khắc chuyển giao từ năm cũ sang năm mới đã quá thân thuộc vẫn mỗi người dân Việt Nam qua biết bao dịp Tết, biết bao năm tháng... Nhưng vẫn còn đây cảm xúc nguyên vẹn, thiêng liêng biết bao!...
Tháng 12 – tháng cuối cùng của một năm – cũng là tháng mang lại nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau...bâng khuâng, xao xuyến thật khó diễn tả hết bằng câu bằng lời......
Kết nối yêu thương: Chào em cô gái tháng 10...